Trong thế giới tưởng chừng khắc nghiệt,
Khiến con người nghẹt thở đến bên nhau.
Ve vuốt chút cho lòng khao khát cháy
Bùng lên đi ngọn lửa của tình yêu.
*
Em đến bên anh dịu dàng, đằm thắm
Như mặt trời ửng hồng mỗi bình minh,
Như làn gió buổi chiều nâng chiếc lá,
Mang nhịp đời nâng đỡ bước anh đi.
*
Anh tưởng mình như trong một giấc mơ
Sáng thức dậy cứ hỏi mình đã thức,
Hay vẫn còn say đắm mộng đêm qua ?
Có phải em đến từ trong nơi ấy ?
*
Em mang đến bao điều thật khác lạ,
Khiến cuộc đời nở hoa mỗi bước đi.
Trong hơi thở cũng nghe đầy mật ngọt,
Thấm đẫm từng câu nói ta yêu nhau.
*
Thế mà... ta cũng đã xa nhau
Chẳng phải vì bên ngoài khắc nghiệt,
Chẳng phải vì cuộc đời khốc liệt,
Mà chính vì tự trong trái tim yêu.
*
Anh không muốn làm em đau đớn,
Nhưng hóa ra anh lại quá vụng về.
Ve vuốt đó nhưng làm lòng đau đó,
Anh lại càng hốt hoảng chẳng biết sao.
*
Càng cuống quýt anh lại càng làm lỗi,
Mang cả thế giới về đặt dưới chân em
Nhưng lại thiếu chỉ một điều duy nhất,
Chính là điều em khao khát nơi anh.
*
Ta yêu nhau rồi ta lại xa nhau.
Anh có lẽ chẳng bao giờ biết được,
Lý do nào khiến em phải rời xa.
Nhưng liệu chính bản thân em có biết ….. ?
(kata)
No comments:
Post a Comment