Wednesday, November 5, 2008

Con Mèo

Đã bảo mày thôi đừng phá
Đừng cào nhào
Ngoao ngoao
Phá giác ngủ của người khác
Không nghe.
Đêm khuya cứ lẻn trốn qua cửa sổ
Rột roạt
Cửa đã khép
Vẫn cứ cào
Rột roạt
Và thoát ra ngoài.
*
Đã bảo mày thôi đừng cào
Đừng xé nát
Xoạt xoẹt
Những đồ đạc trong nhà dưới chân mày
Tan nát.
Ngày cứ nháo nhào chạy tới chạy lui
Vụt vụt.
Chân người vô tình
Sút
Mày đau quá
Cúp đuôi
Nấp
Dưới sàn giường.
*
Đã bảo mày thôi đừng gào thét
Đừng sững người
Ngoao ngoao.
Sao cứ đứng như trời trồng giữa nhà
Mà kêu.
Chẳng ai hiểu, dưới ánh mắt lạc đi của mày
Là gì ?
À, không. Có một người đã hiểu chứ.
Chạy đi….mèo..hãy chạy đi !!!
Sao ta bảo mà mày không chịu chạy ?
Để bị túm.
Thú y bảo mày đang lên cơn “rượng đực”
Ngoao ngoao…méo…!!!
*
Bây giờ thì,
Chẳng còn kêu được nữa.
Chẳng còn chạy tới lui mà chẳng ai hiểu lý do gì.
Chẳng còn đào thoát qua khe cửa.
Bởi mày đã lãnh cảm mất đi rồi !!!
(kata - thương con mèo)

No comments:

Post a Comment