Một bông hoa tím biếc,
Mọc ở kẻ đá này
Hay là bông cúc dại
Phơ phất dưới gió thu
Đều là hoa của đất,
Đều là tinh của trời.
Xin tặng người một đóa,
Thấy đời vẫn còn tươi.
(kata)
Mọi chuyện bây giờ đã lặng. Nghĩ cũng thấy mình càng lúc càng vững nghen. Cứ từ từ...mà cất.
No comments:
Post a Comment