Sunday, September 2, 2012

A Different LOVE _ câu chuyện thứ 3: John


Công Khai hay Bí Mật?


Gửi Dr. Holmes

Tôi là một sinh viên 19 tuổi và là người đồng tính bí mật. Tôi không cởi mở nói về chuyện đồng tính của mình với bạn bè và người thân xung quanh. Tuy nhiên, tình thế này khác với gia đình tôi. Họ gọi tôi là đồng tính trước khi tôi nhận ra, và họ đối xử với tôi thờ ơ. Họ không biết về hoạt động của tôi và tôi vẫn học hành xuất sắc.

Lá thư này nói về hoạt động của tôi. Tôi bắt đầu chấp nhận bản thân mình là đồng tính khi tôi gặp một chàng trai trong rạp hát. Chúng tôi đi ăn, trò chuyện và lên giường. Đây không phải lần đầu tiên tôi ngủ với đàn ông, nhưng đó là trải nghiệm tuyệt vời đầu tiên của tôi vì nhiều lý do. Thứ nhất, ngoại hình anh ta rất hấp dẫn. Thứ hai, anh ta rất nam tính (dù tôi không chắc anh ấy là đồng tính, dị tính hay lưỡng tính). Thứ ba, tôi thích tính tình, phong cách cũng như hành động của anh. Nhưng trên tất cả, tôi thích cách anh thanh toán hóa đơn của chúng tôi. Tôi đã luôn là người trả tiền trước đây. Đôi lúc, tôi phải trả tiền cho chuyện tình dục.

Đó là Giáng sinh năm 1990. Quan hệ của chúng tôi trải qua nhiều thăng trầm từ dạo đó và một ngày không xa, tôi sẽ kể cho bác sĩ nghe về chuyện này.

Ngay lúc này, tôi muốn nói về một người tôi vừa gặp. Anh ta mới và hoàn toàn khác với Louie. Tôi gặp anh ta một tuần trước trong cùng rạp hát lúc gặp Louie. Chúng tôi đứng ở phía sau, trao đổi ánh mắt đầy ý nghĩa, bắt đầu trò chuyện (tôi nói chuyện với anh ấy), và hẹn hò cùng nhau. Tôi thích anh ấy, dù tôi có thể thấy khuynh hướng đồng tính của anh. Tôi mời anh bánh donut rồi chúng tôi trò chuyện. Anh ấy cũng là sinh viên đại học ở Manila. Anh là người kín đáo nhưng thông minh. Chúng tôi nói về một số chuyện, nhưng không phải vấn đề giới tính. Chúng tôi không nói về khuynh hướng tình dục, nhưng đó là cuộc đối thoại vui vẻ.

Anh là sinh viên chuyên ngành công nghệ y tế và anh bảo tôi hẹn hò với anh ngày hôm sau, sau khi anh hết giờ làm việc ở bệnh viện. Chúng tôi ăn uống, xem phim, nhưng vẫn chưa cởi mở với nhau. Tôi muốn công khai với anh trước, nhưng lo rằng, điều ấy sẽ xúc phạm anh. Một lần nữa, anh bảo chúng tôi có thể hẹn hò vào ngày chủ nhật. Tôi đến nơi hẹn nhưng không gặp anh ở đấy.

Anh là kiểu người có ý thức và tôi do dự khi cởi mở nói với anh về vấn đề này vì tôi sợ có thể đánh mất tình bạn. Tôi thích anh ấy. Tôi hi vọng sẽ gặp anh trước khi đi Manila để tiếp tục việc học. Nếu anh không cởi mở với tôi, tôi vẫn sẽ không thể cởi mở với anh.

Dr. Holmes, bác sĩ có nghĩ mối quan hệ giữa các chàng trai có thể tốt đẹp bất chấp nhân dạng giới tính của họ? Tôi thích có ai đó gần gũi bên mình, người sẵn lòng chấp nhận tôi, nam hay nữ cũng không sao.

Tôi không phải người cuồng dâm. Tôi cố gắng cư xử tôn trọng nhất có thể. Thật ra, nhiều người bạn nghĩ tôi dị tính. Tôi tin tôi không phải tỏ ra rõ ràng rằng tôi đồng tính theo cách của Roderick Paulate trong phim ảnh. Bác sĩ có thể nói gì về việc tôi không cởi mở về chuyện đồng tính với bạn bè? Tôi có nên cởi mở không? Hay tôi nên tiếp tục là chính tôi và sẽ không phũ nhận nếu họ hỏi. Thậm chí tôi có thể thảo luận về vấn đề này.

Bây giờ tôi đã chấp nhận chính mình. Bác sĩ có nghĩ, một mối quan hệ với chàng trai khác là quan trọng với tôi? Hay tôi nên hẹn hò với phụ nữ bất chấp tình trạng đồng tính của mình? Tôi có thể phải lòng bất kì ai, không màng đến giới tính, nhưng tôi khao khát tình dục với đàn ông. Vấn đề của tôi thuộc về mặt tâm hồn vì tôi biết bác sĩ sẽ không trả lời những câu hỏi tâm linh.

John. S

-------------------------------------------
Gửi John.S



Mối quan hệ giữa hai chàng trai có thể và thật sự tốt đẹp. Dù nếu hai người không đồng tính, họ vẫn có thể có một mối quan hệ thân thiết theo cách chân thật và chu đáo. Tuy nhiên, điều này là không thể nếu một trong hai người khăng khăng rằng phong cách tình dục của anh ta theo hướng một chiều; nghĩa là người dị tính chấp nhận bạn mình là đồng tính và người đồng tính chấp nhận bạn mình dị tính, không ai trong cả hai cố thay đổi người kia. Một người bạn như thế sẽ giữ lời hứa và ở bên bạn bất chấp khó khăn. Bạn nên tìm một người như thế, giữ chặt người ấy dù người đó giàu hay nghèo, nam hay nữ, dị tính, đồng tính hay lưỡng tính. Có rất ít những người như vậy.


Với một người bạn như vậy, bạn không cần giấu chuyện đồng tính hay bất cứ điều gì về bản thân. Cậu ta sẽ chấp nhận bạn vì chính con người bạn. Không có nhiều người đáng được gọi là bạn bè. Những người khác chỉ là những người quen biết để bạn đi chơi cùng, cười đùa và có thời gian vui vẻ cùng nhau. Nhưng họ không phải bạn bè vì bạn không quan tâm lẫn nhau sâu sắc; bạn không chắc bạn ở đâu trong danh sách ưu tiên của cậu ta.


Bạn không PHẢI cởi mở với tất cả bạn bè về chuyện đồng tính của mình, nhưng họ là những người duy nhất tôi đề nghị bạn nên cởi mở: Bạn bè thật sự và KHÔNG phải người mới quen – dù hay gặp nhau mỗi ngày. Sẽ không sao nếu bạn không chia sẻ bí mật (về chuyện đồng tính và các chuyện khác) với mọi người. Đó là điều làm cho bí mật thật đep: Rằng bạn CHỈ chia sẻ với những người đáng được tin tưởng. Bạn đang kín đáo và cẩn trọng. Cởi mở với bạn bè khi bạn muốn dù họ có hỏi bạn đồng tính hay không. Thận trọng với những người không phải bạn bè nếu họ có hỏi.


Cuối cùng, tôi nghĩ bạn nên yêu một người bạn thật sự yêu, hơn là ép buộc chính mình yêu một cô gái. Tuy nhiên, nếu bạn bị thu hút bởi đàn ông, bạn phải thành thật với bất kì cô gái nào – người bạn tuyên bố tình yêu – về vấn đề này vì cô ấy có thể hiểu lầm tình yêu của bạn là tình dục trong khi đó lại là tình yêu thuần khiết.


Dù là thuần khiết, dục vọng hay gì đi nữa, có một mối quan hệ với những người bạn quan tâm và quan tâm đến bạn là điều quan trọng. Đây là một phần của bản chất con người. Có thể cần thời gian, nhưng với sự chân thật và thiện chí trong bạn, điều ấy sẽ sớm xảy ra thôi.

---------------------------------------------
Gửi Dr. Holmes

Bây giờ tôi đang bắt đầu một mối quan hệ với một người 27 tuổi. Anh ấy hỏi chúng tôi có thể quen nhau sau cuộc gặp đầu tiên được không. Phần nào đó tôi đã đồng ý. Tôi muốn thử một mối quan hệ đồng tính. Quan hệ của tôi với Louie không chính thức. Lần này, Albert chính thức hỏi tôi và đặt ra vài điều luật. Tôi phải là người duy nhất của anh. Anh ấy không hề tệ chút nào. Anh ấy thích Ramos và tôi thích Salonga. Đó là điểm khác biệt lớn của chúng tôi.

Tôi có nên cho anh ấy một cơ hội dù tôi chưa phải lòng anh ấy như Louie? Đôi lúc khoảng cách tuổi tác với tôi là một vấn đề, chỉ đôi lúc thôi. Sau Louie, tôi có nhiều cơ hội để bắt đầu những mối quan hệ mới. Đây là lần đầu tiên tôi quyết định nắm lấy cơ hội. Có thể sẽ không đau đớn gì đúng không?

Chiều nay tôi vừa thảo luận với vài bạn cùng lớp và muốn hỏi bác sĩ về chuyện này. Liệu một người đồng tính kính nên công khai và tranh cãi khi cuộc nói chuyện của anh ta với mọi người dẫn đến sự nhạo báng “những người đó” (đồng tính) từ những người cùng lớp, và bàn bạc về những người thân quen đang sống kín?

Hãy cho tôi hiểu rõ về niềm tủi hổ và tội lỗi giữa những người sống kín.

Câu hỏi cuối cùng: Vì sao tôi lại phải lòng những người lớn tuổi?


John.S
---------------------------------------------------------------------
Gửi John. S

Đầu tiên, tôi sẽ bắt đầu giải thích cho bạn hiểu về niềm tủi hổ và tội lỗi giữa những người sống kín. Thẳng thắn mà nói, tôi thích bạn giải thích cho tôi hiểu hơn về một chủ đề thế này, để chúng ta có thể cùng nhau giải quyết những cảm giác đó. Rất khó để khái quát hóa và quy phạm những cảm giác đó cho tất cả đàn ông sống kín. Trong khi tôi chắc chắn nhiều người thật sự cảm thấy tội lỗi hoặc – xấu hổ, những nguyên nhân cho cảm giác tội lỗi và / hoặc tủi hổ, phạm vi mà các cảm giác ấy ảnh hưởng đến hành vi của họ, số lần trị liệu có thể khác nhau với từng người.

Như bạn có thể nhận biết từ kinh nghiệm cá nhân, sự tủi hổ và tội lổi không phải là những yếu tố duy nhất ngăn một người đồng tính công khai. Hãy lấy cuộc thảo luận của bạn với bạn cùng lớp là một ví dụ. Bạn hỏi có nên công khai không và nói họ rằng bạn cũng là một trong những người đồng tính kín đáo bị họ trêu chọc. Một trong những chuyện đó phụ thuộc vào một (hay nhiều) lí do bạn muốn nói họ nghe. Điều đó có chứng tỏ cho bản thân bạn rằng bạn không xấu hổ và tội lỗi vì bản chất con người mình? Có nhiều cách hữu ích hơn để thực hiện này không, những cách không liên quan đến người bạn quen biết? Họ không tấn công tôi vì thông minh hoặc dịu dàng khác thường, vậy thì vì sao phải khiến bản thân mình dễ bị họ làm tổn thương? Nếu không, dĩ nhiên, những người đó quan trọng với bạn và điều này trở thành một tình huống hoàn toàn khác.

Bạn có thể đồng tính, dũng cảm, tự do tội lỗi và xấu hổ, nhưng vẫn còn sống kín. Điều này không có nghĩa bạn là kẻ đạo đức giả hay người nhát gan. Điều này có thể nói lên sự sáng suốt ở bạn. Tôi thường không trích dẫn Kinh thánh, nhưng một câu tôi thích đó là “Đừng quăng ngọc trai trước mặt heo”. ‘Heo’ bao gồm những người thiếu trí thông minh và tính hòa nhã để giải quyết những vấn đề liên quan đến trái tim. Không có chuyện để nói, họ mất quyền khiến bạn bị tổn thương. Nói cách khác, những vấn đề này không phải chuyện của họ.

Lý do khác bạn có thể muốn kể, có thể là để làm họ xấu hổ vì đã nhẫn tâm và vô ý. Bạn nghĩ là có hiệu quả không? Điều này có đáng không? Họ sẽ bị bẽ mặt lâu hơn hai phút? Điều này sẽ tạo nên sự khác biệt trong cách họ nhìn bạn và những chàng đồng tính khác? Nếu là vậy, và nếu bạn cảm thấy điều này sẽ là khởi đầu của một mối quan hệ sâu đậm hơn với bạn, vậy hãy nói đi! Để tôi nói nhanh rằng bạn cùng lớp của bạn có nhiều cách cư xử khác. Cuộc sống rất hiếm có đàn ông hoàn toàn là lũ rác rưởi hay hoàn toàn là thánh. Đây là một tình huống tiến thoái lưỡng của con người. Quyết định này - liên quan đến bạn bè, người yêu và người thân của bạn - sẽ phải được đưa ra dựa trên điều căn bản. Chỉ vì bạn giữ im lặng hôm nay không có nghĩa là bạn sẽ im lặng vào ngày mai hoặc ngày mốt. Chỉ vì bạn tự kiềm chế không tâm sự với nhóm bạn không có nghĩa bạn sẽ không tiết lộ mặt thật của bản thân với bất kì ai. Bạn phải chọn người để tâm sự, không chỉ vì là người đồng tính là chuyện xấu hổ mà còn do định hướng tình dục của một người là riêng tư và rất quý giá đến nỗi bạn chỉ muốn chia sẻ với những người bạn quan tâm.

Hãy để tôi lặp lại rằng chọn cách kín đáo thì không phải hèn nhát, đôi lúc đó là phần tốt nhất của dũng cảm. Bạn thấy lỗi của mình, cố gắng giải quyết chúng và đừng cố hợp lý hóa hay bảo vệ chúng. Bạn công nhận sự yêu ghét trong tư tưởng và sống với nó hơn là khăng khăng sống theo những lời hứa hẹn cổ tích. Nếu đó không phải là can đảm, vậy thì còn là gì nữa.

Bạn hỏi có nên cho Albert một cơ hội dù bạn chưa thật sự thích anh ta. Điều này phụ thuộc vào ý bạn là gì khi nói “cho anh ta một cơ hội” vì bạn muốn biết anh ấy xứng đáng để yêu hay không. Chuyện này sẽ bao hàm tình dục hay không, bạn phải tự quyết định. Nếu bạn quyết định anh ấy là Mr. Right (ít nhất là lúc này), hãy chắc chắn bạn cẩn thận không bị dính AIDS và không lợi dụng lẫn nhau.

Sẽ đau đớn không? Chắc chắn là có, nhưng không bằng việc sống cô đơn suốt đời.

Sẽ đau đớn không? Có thể. Mỗi mối quan hệ đều mang tiềm năng tổn thương. Không, tôi rút lại lời nói. Mỗi mỗi quan hệ chắn chắn đều đau đớn, dù người ta tốt và tử tế đến thế nào. Những người cùng chia sẻ các đỉnh điểm cảm xúc sẽ chịu đau khổ là điều không thể trách khỏi. Có thể không ý thức được và không biết, nhưng luôn là không thể tránh khỏi.

 

No comments:

Post a Comment