Tôi lạc bước giữa một khung trời lạ
Một khung trời với tất cả những sầu vương
Đất thênh thang mở rộng giữa vô thường
Mà chân bước lầm đường vào ngõ cụt
Ôi Thượng Đế ! một phút vô tâm đùa giỡn
Để cho lòng gợn sóng suốt trăm năm
Trong tối tăm lạnh lẽo của vô cùng
Ai nhỏ lệ giữa muôn trùng vực thẳm !
Đây tiếng lặng mối tình câm muôn thuở
Mảnh hồn nào vừa vỡ cuối hoàng hôn ?!
Ta là ai lạc bước giữa phiêu bồng ?!
Cho men đắng chợt nồng trên khoé mắt !
Xin chớ bảo cung dàn yêu dìu dặt
Đưa tâm hồn chấp cánh những thăng hoa
Lối vào yêu không hề lót ngọc ngà
Mà chỉ những chông gai và sỏi đá !
Tôi một gã say tình hơn tất cả
Tôi say em rồi quỵ ngã giữa cuộc đời
Nhưng con tim vẫn thổn thức dẫu không lời
Gửi về em, nơi tình yêu chẳng tới…….
BD đêm buồn 21g07’ 21.03.2009
Viết trong cơn đau, gửi tặng riêng một người
Viết trong cơn đau, gửi tặng riêng một người
No comments:
Post a Comment