Monday, June 20, 2011

Vụ án hiếp dâm kỳ quặc..

Màn kịch hoàn hảo

Đây là vụ án vừa xảy ra tại thành phố Hà Tĩnh. Chàng sĩ quan trẻ công tác tại một đơn vị quân đội ở Nghệ An, vụ án xảy ra tại khách sạn T.A. trên địa bàn phường Thạch Linh, thành phố Hà Tĩnh. Vì lý do tế nhị, chúng tôi không đưa tên thật và cơ quan công tác của “thủ phạm” bị tố cáo trong vụ hiếp dâm kỳ quặc này.


Ảnh minh họa

Tấn Lợi công tác tại một đơn vị quân đội ở Nghệ An. Hôm đó, Lợi vào thành phố Hà Tĩnh thăm bạn, tới trưa cả nhóm cùng kéo nhau ra nhà hàng. Bạn bè lâu ngày gặp nhau, tất thảy chuyện trò rôm rả. Sẽ không có gì để nói nếu như bàn bên cạnh không xuất hiện một cô gái lạ mặt. Lợi và nhóm bạn không tài nào tập trung vào “chuyên môn”, nhất là khi cô gái thỉnh thoảng lại lướt cái nhìn sắc lẹm…

Ở bàn bên, cô gái ngồi một mình, gọi một cốc bia, một đĩa “mồi”. Không quá lộ liễu nhưng chiếc áo rộng cổ để lộ nước da và gò bồng đảo nóng bỏng khiến quán nhậu dường như phát sốt. Ai cũng muốn tiếp cận, nhưng sự mạnh dạn chỉ có một. Đó chính là Lợi, và sự mạnh dạn cùng những bước chân dứt khoát ấy đẩy chàng sĩ quan rơi vào bẫy tình chưa từng có trong hồ sơ vụ án.

Lợi đứng dậy cầm cốc bia rót đầy tiến sang bàn bên…

- Chắc người đẹp có chuyện buồn, nếu không phiền anh xin được chạm cốc với em, hy vọng ít nhất cũng nhận được một nụ cười nếu chẳng phải em thì cũng là anh vơi đi sầu muộn - Lợi mở đầu bằng cái cách văn hoa như vốn có.

- Anh cũng sầu muộn? Mà sao anh biết em buồn? - nàng từ tốn đáp lại, kèm theo một nụ cười khá gượng gạo.

- Anh không phải thầy bói, nhưng nhiều lúc giữa những người chưa quen biết lại có “sóng điện từ”. Hôm nay anh không nhầm. Với người xinh như em, càng không - chàng sĩ quan được thể lả lướt.

Màn chào hỏi xem ra đạt chuẩn. Cô gái giới thiệu tên là Lê Trinh, gia đình ở phường Bắc Hà, thành phố Hà Tĩnh. Cô nói rằng, hôm nay gia đình “có chuyện”, ức chế với hành xử của chồng nên phải tìm ra quán gọi bia uống một mình giải sầu. Lê Trinh không giấu giếm rỉ tai vào người mới quen “số em xui nên mới gặp phải ông chồng như vậy, giá mà…”.

Biết “cá” đã dính mồi, nhưng để tránh nhóm bạn đang ngồi đàm tiếu. Lợi nhanh chóng ghi số điện thoại của người mà theo anh “mười chàng gặp, mười một chàng… chết”, rồi rút!

Lợi vừa quay sang bàn nhậu, lập tức cô gái cũng đứng dậy cáo bận, rời khỏi quán. Trước khi tạm biệt, cô gái xưng tên trinh nữ không quên ném lại cú đánh mắt sắc lẹm và những bước chân đưa đẩy vòng ái tình rạo rực…

Chừng 45 phút sau, khi cuộc nhậu đã ngà ngà, bất ngờ máy điện thoại Lợi báo tin nhắn. Số máy từ người đẹp khiến chàng sĩ quan dẫu đã vắt qua bao mối tình cũng khiến tâm thất trái, tâm thất phải đập loạn xạ. “Anh đã nhậu xong chưa, thật sự em buồn. Em muốn tâm sự với anh ngay bây giờ…”.

Với những gì đã cảm nhận qua cuộc trò chuyện, Lợi nhận định đây không phải là gái làng chơi như lẽ thường. Nếu một cô gái hành nghề chỉ vì mục đích thương mại, anh sẵn sàng ném bỏ những cuộc điện thoại và tin nhắn. Nhưng kinh nghiệm tình trường, kinh nghiệm xã hội, đủ cho anh đưa ra kết luận: Lê Trinh thực sự có chuyện và đã “kết” mình. Lời nhắn lại, hẹn gặp ở khách sạn T.A., phường Thạch Linh, thành phố Hà Tĩnh.

Lợi đẩy cửa bước vào, thấy Trinh đã nằm lặng lẽ trên giường kê sát tường. Anh cẩn thận đóng cửa, uống ngụm nước xả bia và tiến lại phía người đẹp. Trinh nằm vắt tay lên đầu, rất tư lự, chiếc chăn bông mỏng mảnh kéo ngang người. Lợi mạnh dạn lật nhẹ mảnh chăn. Chiếc áo quá nhỏ không đủ che phần thân người gợi cảm của nàng.

Em… Dường như đây không phải là lúc văn hoa như trước đó khi cả hai chào hỏi ở nhà hàng. Lợi thực hiện hành động như nhiều người đàn ông trong hoàn cảnh đó, làm theo tình cảm, theo bản năng. “Đừng anh, em không đồng ý”, câu nói của nàng trong hoàn cảnh đó, không mấy ai để ý.

Giống như đẩy cửa thì gió phải vào. Lợi cũng vậy. Nhưng đó chính là một trong những câu nói quan trọng để buộc Lợi thành thủ phạm vụ hiếp dâm không thể tin được.

Chiếc máy điện thoại đầu giường đã chuyển sang chế độ ghi âm để làm căn cứ buộc tội chàng sĩ quan trẻ, mà mãi sau này khi tới cơ quan điều tra, chàng mới hay biết. Trinh dường như chỉ yên lặng khi Lợi “tấn công”. Nhưng khi cuộc “đánh chiếm” sắp hạ màn, bấy giờ hành động của Trinh mới rõ ràng. Trinh giẫy nảy, phản đối, yêu cầu Lợi phải chấm dứt ngay lập tức. Nghĩ rằng nàng giận nên có lời lẽ không hay, Lợi tiếp tục dỗ. Nhưng động tác của Trinh càng quyết liệt. Cô la hét, và bất ngờ kêu cứu.

Đến câu này thì Lợi giật mình thực sự. Nhưng khi anh chưa kịp phản ứng lại với người tình thì cửa phòng bật mở. Hai người đàn ông lạ mặt tiến thẳng vào phòng. “Dính bẫy tống tình rồi”, một phản xạ có kinh nghiệm của người đã có thâm niên tình trường như Lợi. Anh lùi lại góc giường, theo thế thủ của một sĩ quan có võ, đoán định hai gã thanh niên lạ mặt sẽ làm gì để chấp nhận ăn thua.

Nhưng việc lùi lại của Lợi cũng bằng thừa. Bởi hoạt cảnh khác hẳn với cách mà ai ở thế như Lợi cũng nghĩ đến: dàn cảnh tống tiền. Một trong hai thanh niên kịp giật bộ quần áo của Lợi, không để hai người kịp choàng vào. Nhưng họ không có bất kỳ hành động bạo lực nào. Người còn lại rút điện thoại và số họ gọi đến không phải nhóm giang hồ như Lợi tưởng. Người này điện báo tới Công an phường, nói ngắn gọn: Báo cáo các anh Công an, chúng tôi đang bắt quả tang một vụ hiếp dâm ở khách sạn T.A., cần có sự có mặt của các anh gấp.

Hiện trường vẫn được giữ nguyên cho tới khi Công an phường có mặt. Biên bản lấy lời khai nhanh chóng được thực hiện. Sáng ngày hôm sau, kèm theo đó là một lá đơn ghi “Đơn tố cáo xâm hại tình dục, đề nghị khởi tố hình sự”. Người đứng đơn tố cáo, không ai khác là Lê Trinh. Vụ việc được Công an phường chuyển lên Công an thành phố Hà Tĩnh thụ lý theo thẩm quyền.

Ngồi trước cơ quan điều tra, Lợi vẫn không thể hiểu nổi, vì sao mình lại rơi vào hoàn cảnh này. Chẳng lẽ một hành động như vậy lại phạm tội hiếp dâm? Thế nhưng, những gì Lê Trinh trình bày và các căn cứ thu thập được, trong đó có cả chiếc điện thoại ghi âm, khiến Lợi như cứng lưỡi.

Mũi tên trúng nhiều đích

Đây là vụ án chiếm đoạt tiền bằng cách tạo dựng màn hiếp dâm hiếm có. Sau quá trình điều tra, Cơ quan điều tra chứng mình, do túng tiền nên Trinh nghĩ cách “kiếm ăn”. Vốn có thân hình bốc lửa, qua tìm hiểu, cô biết rằng những sĩ quan trong lực lượng vũ trang thường phải chịu kỷ luật nghiêm ngặt. Chọn “con mồi” ở diện đối tượng này sẽ đánh một mũi tên trúng nhiều đích.

Khi quan sát thấy nhóm thanh niên là sĩ quan quân đội đang ăn nhậu, cô tạo cớ thất tình ngồi uống bia một mình bàn bên cạnh để câu nhử. Cô cũng được những người khác tư vấn rằng, tội hiếp dâm bị khởi tố khi nạn nhân có yêu cầu, và khi giao cấu trái ý muốn. Bởi thế, khi Lợi đến khách sạn, cô ăn mặc khêu gợi nhưng tỏ thái độ yên lặng.

Khi Lợi “khởi động”, cô lặng yên. Nhưng khi “tấn công” sắp kết thúc, cô bắt đầu phản ứng mạnh và cầu cứu. Sự xuất hiện của hai thanh niên là trong kịch bản. Một màn kịch tống tiền như thường thấy nếu hai thanh niên kia xông vào đe dọa, khống chế Lợi và yêu cầu “nộp phạt”. Nhưng họ làm ngược lại: không đe dọa gì cả, bình tĩnh gọi... công an phường. Hoạt cảnh này quá mới và quá hiểm!

Tại cơ quan điều tra, ngoài đơn tố cáo, cô còn trình ra cả đoạn ghi âm có lời “kêu cứu”. Những điều đó cho thấy việc Lợi giao cấu với cô là ngoài ý muốn của nạn nhân. Chiếu theo điều này, cùng lá đơn tố cáo của Trinh và biên bản làm việc tại “hiện trường”, Lợi hoàn toàn có thể bị lĩnh án về tội hiếp dâm.

Tiếp đó, Trinh nói với Lợi rằng, số phận của anh giờ trong tay em. Nếu khởi tố, em bị thiệt hại về danh dự, gia đình, người thân dị nghị vì mình bị “hiếp dâm”. Nhưng cái Lợi phải nhận lớn hơn rất nhiều: ra khỏi ngành và đi tù…

Trinh đòi bồi thường 40 triệu đồng để rút đơn và “tha tù” cho Lợi. Một màn kịch không thể hoàn hảo hơn với Trinh khi mục đích chiếm đoạt tiền đạt được mà mình lại ở thế thắng, trong vai “nạn nhân vụ hiếp dâm” còn Lợi không thể bi kịch hơn khi phải cắn răng trả 40 triệu đồng mà vẫn phải “mang ơn” người đã lừa mình.

Diễn viên cũng chịu thua

Trung úy Trần Quang Đạt , Công an thành phố Hà Tĩnh, người theo dõi vụ án cho rằng, thủ đoạn chiếm đoạt tài sản như vụ án trên là chưa từng có. Thông thường, những kẻ tạo dựng kịch bản cho đối tượng quan hệ tình dục, sau đó bố trí người bắt quả tang, khống chế bắt nộp phạt. Những vụ án này khi làm rõ, đối tượng nữ và đồng phạm sẽ bị truy tố tội “cưỡng đoạt tài sản”. Thế nhưng vụ án này ngược lại, đối tượng đạt được mục đích chiếm đoạt tiền mà không thể khởi tố Trinh về tội danh này.

Thạc sĩ luật Đăng Minh thì thừa nhận, Lê Trinh rõ ràng là một cao thủ về luật, hoặc là một kịch bản mà người tư vấn, soạn giả của kịch bản đó phải quá rõ về luật, nhất là trong cấu thành tội hiếp dâm. Còn vai diễn của Lê Trinh thì diễn viên cũng chịu thua.
Theo Cảnh sát toàn cầu

No comments:

Post a Comment