Hạc tiên nàng hỡi có về chăng ?
Lưu luyến tình hồng nghĩa gối chăn,
Bao năm hương lửa bao nồng đượm,
Nào ngờ chia cắt, ngắt từ đây.
Nhớ ngày mới gặp gió hây hây,
Oanh yến đùa mây, cất tiếng chào,
Em đó thanh tao đầy quyến rũ,
Làm anh ngây ngất giấc chiêm bao.
Rồi mình say đắm mộng bên nhau,
Âu yếm, song thưa rộn ân cần,
Quấn quýt chim câu dường như một,
Thế mà giờ chỉ còn một thân.
Em đi mặc kệ bụi hồng trần
Tình nghĩa thôi dần cũng sạch không
Rũ cánh bay cao mà bỏ lại
Hoài nhớ hoài mong một nỗi lòng
Thầm kín dấu chôn tận đáy lòng,
Nỗi niềm hối hận, giận mùa đông,
Để em tàn úa và kiệt sức,
Em buồn, ấm ức anh có hay.
Em hỡi bao giờ lại về đây,
Mình cùng ca khúc rộn đường mây,
Hay là em đã thôi bay mất,
Để lại hận sầu mãi từ đây !!!
(kata thương hạc)
Ngày xưa làm bài này mà xót thân mình như xót hạc tiên...xỏa lông rũ cánh dệt áo rồi tơi tả, trơ trụi...
ReplyDeleteem- tac giả bài thơ này là em sao? nghe ra..thật co' khi' phách....
DeleteKhí phách sao hở chị ?
Delete