Thursday, May 28, 2009

Mưa vãn


Giọt mưa rơi rơi ướt mắt
Se sắt gió lắt lay tình
Một mình mình trong phòng vắng
Cay đắng nỗi lòng đơn côi.

Lo bao nhiêu cho vừa nỗi
Bận bịu tất bật ngày thường,
Hay là gác qua tất cả,
Thong dong rong bước đường đi ?

Thêm thấm thía, nỗi phân ly
Hẹn hò lần lữa thôi thì vậy thôi
Bứt cây, cây rụng hoa tàn
Còn ta đây cũng thở than tự tình...

(kata)




No comments:

Post a Comment