Sunday, March 14, 2010

Vô Thường...



Rồi có ngày hơi thở cũng tắt,
Rồi có ngày nước mắt thôi rơi,
Một ngày, em cười trong thinh lặng
Tự trên cao nhìn xuống dòng đời...

Rồi đến ngày em thôi hờn giận,
Những yêu thương hay đau xót bớt nhiều,
Câu trách móc cũng không còn cần nữa,
Chữ vô thường hiển hiện tự thân tâm



No comments:

Post a Comment