
Mưa đầu hạ hầm hập như lò hấp
Hơi đất nồng ngai ngái vị tanh tao
Anh vội bước chân về căn gác nhỏ
Chợt giật mình, quên mất em còn đâu...
Giũ chiếc áo cho hạt mưa rơi xuống,
Nhìn chiếc hài nho nhỏ vừa chân em
Lòng se thắt về đêm đầy giông bão,
Em đã giận hờn, trút áo bỏ ra đi....
No comments:
Post a Comment