Sunday, February 22, 2009

Vui vui vuii......



Thật là sảng khoái và vui vẻ quá đi. Năm nay đúng là mọi thứ thuận lợi cho mình.

Có việc làm nè, mọi người trong công ty rất ok nè, Sếp rất dễ thương nè, còn kết thân với 1 con nhỏ trong công ty nữa nè, hè hè..
Đi học bên Ngân Hàng đậu hết nè...

Và đêm qua vui hơn nữa nè:Đã pass vòng 4 cuộc thi IPL nè, hia hia hia...cái này là happy nhất nè.

chỉ còn trúng số độc đắc cái nữa, là có thể chết vì ngất ngây ~:>

------------

Những việc tồn đọng và phát sinh:

1. Đi làm và đi học đúng là quá oải. Mấy hôm nay cup học liên miên luôn....hic..phải tìm cách chấn chỉnh.
2. Làm nhân viên sales đúng là rất nhiều vấn đề cần học hỏi.
3. Chuẩn bị sao cho thi vòng 5 IPL đây trời ><
4. Tìm gấp 1 cái tên tiếng Anh cho mình...hic...giờ mới thấy vụ này quan trọng.
5. Cải thiện ngay tiếng Anh, không thì chit......
6. Không có bồ :@)

Sunday, February 15, 2009

Đẹp Trai



Không gì đẹp cho bằng đẹp trai!

Người con gái đẹp như hoa, người con trai đẹp như lá. Hoa thì yếu, lá thì mạnh. Người con gái đẹp như bướm lườn, có uyển chuyển mà không có reo ca; người con trai đẹp như chim kêu, có mặt trời xúc tích ở trong cửa sổ. Con trai đẹp mà mạnh, như núi xanh đẳng chân trời! Con gái đẹp uốn éo thuớt tha, như dòng sông Xuân. Con gái đẹp mềm, con trai đẹp giòn; núi khẳng khái, không lả lướt cho bằng sông, nhưng hùng dũng dường bao !



Người con gái đẹp là đẹp, người con trai đẹp là sống. Này hãy xem một người con trai mười chín tuổi. Đó là tuổi rất con trai. Các bộ phận của thân hình đều có một vẻ lạ lùng; vừa mởn mơ, vừa mạnh mẽ. Đó là tuổi diệu huyền, kỳ bí; người trai qua thời măng nụ, trải qua tuổi mười sáu, mười bảy, mười tám, bấy giờ người con trai đẹp như bình minh, lúc mặt trời đã lên được một sào. Đêm còn phảng phất nơi rặng núi tây; áng sáng chưa chói chang, cái gì cũng tươi sáng, mạnh mẽ mà vẫn mầm non, không gì đẹp cho bằng !


Kìa xem đôi mày to mạnh, chưa cứng rắn như mày đàn ông, còn sót lại chút óng tơ của mi tuổi nhỏ. Kìa xem cái mũi thẳng, hai cánh thường phồng; kìa xem cái miệng đẹp đẽ tươi cười, dưới cằm đã lộ chiều quả quyết. Trên môi loáng thoáng như bóng hình râu mép nhưng không, đó chỉ là lông tơ. Trán phẳng như thạch bàn, tóc ngắn, chải vừa phải, cái gáy xanh mạnh như bật chồi.


Còn ngực thì bắt đầu nở nang, tay còn nở nang vừa; bụng thóp, đùi tuy chắc chắn nhưng vẫn tơ măng; ống chân cao, vút lên một cái như sắp nhảy. Khi người con trai đi, có phải gót giầy kêu hay lắm không? Gót sang sảng, rực rỡ dường nào! Chân chắc mạnh, đi vững vàng; ngực kiêu hãnh, cổ thẳng đứng, mặt quang đãng, như mặt trời đã mọc ở nơi trán, như chim chóc đã kêu ở trên vai.






Nhưng không cần phải phân tích như thế; ta cứ tự nhiên mà lĩnh hội cái đẹp trai. Cái đẹp trai quí hóa vô cùng! Vì nó càng dễ tắt hơn cái đẹp gái. Người con gái có phấn son, áo quần màu mẽ; cho đến lúc thành đàn bà, thành mẹ thì cũng " gái một con trông mòn con mắt" ; chứ người con trai; cái đẹp mau biến hóa lắm thay! Đã thành đàn ông mà còn đẹp, thì cái đẹp cũng không còn phải là đẹp trai nữa. Nó khó khăn như vậy, nên người đời mới định cho một chữ " đẹp trai ".

Hãy nghiệm chữ đẹp trai mà xem. Chữ ấy phải để cho bọn con trai; có vợ rồi, chữ dùng sẽ kém đẹp. Mà người đời vô tâm mà tinh xảo lắm nhỉ! Đã nói đẹp trai, lại còn nói " trai tơ" ; trai tơ nghe lại còn hiếm hoi hơn gái tơ nữa.

Mười bốn tuổi, chỉ là một thằng con nít; mười sáu tuổi, còn rụt rè như con gái; mười bảy rồi mười tám, lúc ấy hơi dương mới ấm áp như xuân ướm về. Bước sang mười chín: đêm tan rõ ràng là một buổi rạng ngày. Tuổi mười tám đã dương tráng, nhưng chưa được dòn dã; đến mười chín tuổi; thì thực dòn dã mà đang còn nụ hoa; cái tuổi đó là tuổi đẹp nhất. Rồi sang hai mươi, cũng còn như thế; hăm hai, rực rỡ hoàn toàn; hăm bốn: cái đẹp hóa thành cái mạnh; hăm sáu: đó là tuổi một người đàn ông. Ngắm lại tuổi xuân thật chẳng dài, tuổi đẹp trai chẳng lâu gì lắm; nên sắc đẹp trai thật là một hạt ngọc trong đời!

Cứ mỗi mùa xuân, gái tơ đến lứa, thì trai tơ cũng lồ lộ một vừng. Mặt trời trai trẻ mọc ở đôi khuôn mặt hùng anh. Đó là cái đẹp của khí dương, nhưng lại một vài năm, trước khi hòan tòan thành sức mạnh. Trước khi thành cái sức tranh đấu, cái sức chinh phục, khí dương còn ngừng lại làm duyên, tự ngắm nghía mình, say mộng hoa hương.

Ngày mai, vào giữa đời, không biết một cái nhíu mày của Chúa Xuân sẽ làm rụng rời bao nhiêu lòng thiếu nữ?

Xuân Diệu

Sunday, February 8, 2009

Lễ Hội Kỳ Yên

Cúng Kỳ yên còn gọi là cúng đình, cúng Thần. Hầu hết tại các vùng nông thôn Việt Nam đều có đình. Tùy điều kiện kinh tế dân cư mà mỗi làng xã, xóm ấp có đình nhiều hay ít.Đình là nơi thờ các danh nhân hoặc bậc tiền hiền có công đối với đất nước và vùng đất. Mỗi đình có một sắc thần, sắc thần là “ấn chỉ” của vua ban nhằm công nhận tính hợp pháp của ngôi đình. Do vậy, sắc thần là “bảo bối”, là biểu tượng linh thiêng của đình. Hàng năm, vào độ tháng 10, 11 âm lịch, là thời điểm sau mùa vụ, người dân nông thôn được nhàn rỗi, thư thả, nên các đình thường tổ chức cúng Kỳ yên để tạ ơn thầm cầu nguyện cho quốc thái, dân an. Và qua đó, người dân cũng có dịp cầu khấn, nguyện ước những điều tốt đẹp thầm kín riêng cho mình.

Tùy theo điều kiện kinh tế mỗi người, lễ vật cúng đình có thể là hiện kim, hiện vật là gà, heo quay, hoa quả và ... xôi nếp là lễ vật không thể thiếu, vì xôi nếp tượng trưng cho thành quả lao động nông nghiệp. Hiện kim, hiện vật do ban quý tế đình thu giữ, quản lý để thu chi cho lễ hội hay trùng tu ngôi đình. Ban quý tế do dân bầu ra dưới hình thức tự quản, nhiệm kỳ là 2 năm.
Theo tục lệ, lễ hội Kỳ Yên được tổ chức là để thờ cúng Thành Hoàng (còn gọi là Thành hoàng bổn cảnh). Thần Thành Hoàng vốn được người Việt Nam xem là vị thần thay trời quản trị bảo hộ làng xã, do đó thờ Thành Hoàng ở đình đã từng chiếm một vai trò vô cùng quan trọng trong tín ngưỡng và đời sống của dân cư, nhất là cư dân nông nghiệp.Chính vị thần này đã đem đến cho người dân một cuộc sống ấm no, hạnh phúc, lo cho dân có ruộng cày, đồng lúa xanh tươi, nhà nhà đều trồng trọt, thu hoạch tốt. Vì thế hàng năm, cứ đến ngày lễ, mọi người trong làng lại cùng nhau dâng hương cho Thành hoàng để mong ước có một cuộc sống bình an, mùa màng tốt tươi. Thông thường, tùy theo thứ bậc của vị Thành Hoàng mà người dân tiến hành thờ cúng lễ vật khác nhau. Nếu vị Thành Hoàng đó là Thượng đẳng thần thì thờ 9 món, Trung đẳng thần thì thờ 7 món và Hạ đẳng thần thờ 5 món.
Lễ Kỳ Yên xưa được tổ chức hai ngày một đêm
+ Ngày thứ nhất có các nghi lễ:
- Rước sắc thần từ nhà Chánh bái về đình (nay chỉ mang tính tượng trưng)
-Tế Túc yết gồm các nghi tiết: dâng hương (1 lần), dâng rượu (3 lần), dâng trà (1 lần) và đọc bài văn tế thay cho lời khấn, nội dung gồm những lời tán dương thần thánh và lời cầu nguyện của dân làng. Khi tế lễ phải có dàn nhạc cụ gõ nhịp gồm: mõ, chiêng, trống, chuông.

+Ngày hôm sau có các nghi lễ:
- Chánh tế gồm: dâng hương (1 lần), dâng rượu (3 lần) dâng trà (1 lần) và đọc bài văn tế cầu nguyện, cảm tạ thần Thành Hoàng Bổn cảnh đã phù hộ phong điều vũ thuận, quốc thái dân an.
- Tế: Tiền hiền, Hậu hiền (danh nhân hữu công - quy dân lập làng hoặc bỏ tiền của xây dựng các công trình phúc lợi công cộng đầu tiên để lại gương soi cho đời sau. Cho nên nói chung, lễ kỳ yên mang ý nghĩa là ngày giỗ hội của làng), liệt sĩ địa phương hy sinh vì đất nước, Thần Nông, Thần Hổ....

Thần Nông và Thần Hổ là hai trong tám vị thần nông nghiệp:
- Thần Tiên sắc: thần Lúa
- Thần Tư sắc: thần Lúa giống.
- Thần Nông: tượng trưng quan Điền Tuấn dạy dân làm nông nghiệp.
- Thần Bưu bửu chiết: thần phụ tá thần Nông.
- Thần Phòng: thần Bờ ruộng
- Thần Thuỷ dung: thần Kinh mương.
- Thần Hổ: (hay thần Mèo) bảo vệ mùa vụ, chống chuột bọ phá hoại.
- Thần Côn Trùng (hiểu là Thiên địch) trừ côn trùng có hại.

Theo tục lệ cổ, ngày cuối năm tế thần Thành Hoàng thì tế tám vị thần vừa kể, nên tám vị thần nói trên còn gọi là thần Bát lạp.

Xen lẫn các nghi lễ trong hai ngày đó là chương trình văn nghệ (hát bội), có thể hiểu đây là phần hội của ngày Kỳ Yên. Chương trình hát gồm:

-Xây chầu - Đại bội: là hai nghi thức giải thích sự cấu tạo vũ trụ bằng văn nghệ, theo quan niệm dịch lý: Vô cực sinh Thái cực, sinh Lưỡng nghi, sinh Tứ tượng, sinh Ngũ hành (năm chất cấu tạo vũ trụ). Khi xây chầu:
+ Trống chầu tượng trưng cho Vô cực.
+ Màn Bàn Cổ xuất hiện, tượng trưng Thái cực (khí dương).
+ Màn Xang nhựt nguyệt, tượng trưng Lưỡng nghi (âm dương).
+ Màn Tứ thiên vương, tượng trưng Tứ tượng (Thái âm, Thiếu dương, Thái dương, Thiếu âm).
+ Màn Đại bội tượng trưng Ngũ hành (Kim, mộc, thuỷ, hỏa, thổ)

Chương trình hát bội có 3 tuồng: tuồng thứ nhất và tuồng thứ nhì có thể là cảnh quốc gia loạn lạc, nhưng đến tuồng thứ ba phải là cảnh thiên hạ thái bình, đem lại điềm lành cho xã hội, gọi nôm na là kết thúc có hậu. Hiện nay nghệ thuật hát bội đang lâm vào khủng hoảng đội ngũ kế thừa do vậy việc tổ chức xây chầu đại bội theo đúng bài bản, qui trình rất ít được thực hiện. Có một số nơi thay hát bội bằng cải lương... với nhiều tuồng tích xưa như: Chung Vô Diệm, Thần Nữ Ngũ Linh Kỳ, Trảm Trinh Ân, Lưu Kim Đính, Tiết Đinh San...
Trong thực tế, ở lễ kỳ yên thì phần “lễ” chiếm phần quan trọng hơn phần “hội”. Các đối tượng cúng lễ là một tập hợp thần linh đông đảo không chỉ riêng có thần Thành hoàng bổn cảnh.
Lễ kỳ yên là dịp để dân làng họp mặt, bàn chuyện gia đình yên ấm, vui chơi. Xưa kia, ở các đình còn có tục cứ ba năm đáo lệ tổ chức hát bội, cúng thần giúp vui bá gia, bá tánh. Những tục lệ này nhằm thắt chặt tình cộng đồng. Còn hát xướng trong ngày lễ kỳ yên không phải là văn nghệ bình thường mà mang nội dung nghi lễ. Chương trình văn nghệ phải có nội dung đạo lý, kết thúc có hậu.
Lễ kỳ yên còn là dịp để các nghệ nhân thể hiện sự khéo léo như chưng hoa, kết quả. Buổi lễ cũng là dịp cho người làm vườn giới thiệu các loại cây trái mới, người làm ruộng giới thiệu các giống nếp ngon qua tài nữ công của chị em phụ nữ. Tuy nhiên, tiệc tùng trong ngày lễ kỳ yên chỉ mang tính liên hoan, chiêu đãi, hoàn toàn không có tục “chiếu trên, chiếu dưới” nhậu nhẹt say sưa.
Xưa cũng thế, nay cũng vậy. Ngày nay, lễ hội Kỳ yên, nghi thức hành lễ, thời gian vẫn thế, nhưng có điều người cúng đình không còn bó hẹp trong diện nông dân mà có đủ các thành phần dân cư. Bởi lẽ, do điều kiện phát triển kinh tế, đời sống văn hóa giữa nông thôn và thành thị đã thu hẹp ranh giới. Các phương tiện hiện đại phục vụ nhu cầu hưởng thụ văn hóa cho người dân đều có mặt khắp nơi. Cho nên, đến cúng đình để xem hát tuồng, hát bội là chuyện của các “bô lão”... hồi đó. Bây giờ không ít người cao tuổi, nhất là giới làm ăn kinh doanh - sản xuất, giới trẻ... qua cúng đình để xem văn nghệ chỉ là phụ. Cái chính là bà con xóm ấp có dịp gặp nhau để thăm hỏi, bàn chuyện làm ăn kinh doanh, sản xuất, trao đổi kinh nghiệm làm mùa, giống má, vật nuôi... Trước mặt thần thì họ cầu nguyện cho tương lai, sự nghiệp, chuyện gia đạo, học hành và cả ... chuyện tình yêu.

Friday, February 6, 2009

Tuesday, February 3, 2009

Tháng 1 đã hết, điểm mặt chủ hoa: Giọt Tuyết

Snowdrop là tên tiếng Anh của hoa Giọt Tuyết. Hoa giọt tuyết hay nói ngắn gọn là Hoa tuyết là 1 loại Hoa đặc biệt.Đó là những bông tuyết trắng, k mọc từ dưới đất mà là rơi từ trên trời xuống. Lọai hoa màu trắng sữa dịu dàng này được truyền thuyết cho là đã được sinh ra trong vườn Địa Đàng . Một thiên thần , người đã an ủi Eva và sự cằn cỗi của thiên đàng vào mùa đông, đã bắt được 1 bông tuyết đang rơi, thổi nhẹ vào nó và bảo nó hãy hóa thành một bông hoa tươi tốt mãi mãi.

Ngày nay, hoa Giọt tuyết luôn là bông hoa đầu tiên của mùa Xuân và báo hiệu cho chúng ta biết chẳng mấy chốc mùa Đông sẽ kết thúc. Điều này giải thích tại sao nó tương trưng cho "Niềm hi vọng -Sự an ủi" Hoa giọt tuyết là loài hoa của tháng 1, những ai sinh ra vào tháng 1 sẽ tương ứng với loài hoa này.Bản chất của hoa là trong trắng và cao quý.